Duran Lantink Thu/Đông 2025: thách thức mọi ranh giới về giới tính

Tại Tuần lễ Thời trang Paris 2025, Duran Lantink đã khiến giới mộ điệu choáng ngợp với một bộ sưu tập thách thức mọi ranh giới về giới tính và nhận thức cơ thể. Những người mẫu nam sải bước với bộ ngực silicon căng tràn, trong khi người mẫu nữ khoác lên mình những bộ đồ cơ bắp cường điệu.

Duran Lantink Thu/Đông 2025: thách thức mọi ranh giới về giới tính

Cơ thể có phải chỉ là khuôn khổ cố định?

Duran Lantink luôn nổi danh với những thiết kế mang tính thách thức chuẩn mực, nhưng với bộ sưu tập Thu/Đông 2025 đã đẩy giới hạn ấy lên một tầm cao mới. Khi đàn ông "sở hữu" vòng một đầy đặn và phụ nữ mặc những bộ đồ nhấn mạnh cơ bắp cuồn cuộn, câu hỏi về ranh giới giữa "nữ tính" và "nam tính" một lần nữa được đặt ra. Liệu những khái niệm này có thực sự xuất phát từ bản chất sinh học, hay chỉ là một cấu trúc được xây dựng bởi xã hội?

 
 
 
 
 
Xem bài viết này trên Instagram
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 

Bài viết do Duran Lantink (@duranlantinkyo) chia sẻ

Những thiết kế mang cấu trúc phóng đại, những đường nét táo bạo và những chi tiết gây sốc - tất cả như một cuộc nổi loạn chống lại những quan niệm truyền thống về cơ thể và giới tính. Đặc biệt, Lantink không chỉ phá vỡ quy chuẩn mà còn tạo ra một không gian đối thoại về quyền tự chủ của cơ thể và sự linh hoạt trong nhận thức giới tính. Trong bối cảnh xã hội hiện đại, nơi mà công nghệ và văn hóa đang thay đổi nhanh chóng, giới tính không còn là một giới hạn cứng nhắc mà là một phổ rộng đầy màu sắc và biến đổi.

Banner Full Width
Banner Full Width

"Duranimal" - Khi con người và thời trang hòa làm một

Được tổ chức tại trụ sở mới của Bureau Betak ở quận 6 Paris, show diễn Thu/Đông 2025 của Duran Lantink mang đến một bối cảnh đầy tương phản. Không gian sắp đặt tối giản với những chiếc bàn gọn gàng, giấy tờ rải rác, nhưng lại là nơi diễn ra một cuộc trình diễn đầy hoang dã. Bộ sưu tập mang tên "Duranimal" đã đẩy sự sáng tạo lên cực độ khi biến người mẫu thành một phần của bức tranh thị giác độc nhất vô nhị.

Banner Full Width
Banner Full Width

Các họa tiết động vật như da rắn, báo, ngựa vằn và camo (ngụy trang) được kết hợp theo một cách đầy xung đột nhưng lại đạt đến sự cân bằng kỳ lạ. Không chỉ dừng lại ở trang phục, Duran Lantink còn biến chính cơ thể người mẫu thành một phần của thiết kế khi phủ họ những họa tiết vẽ tay, làm mờ đi ranh giới giữa con người và thiên nhiên. Một số người mẫu bước đi với thân hình được phóng đại, tay dài bất thường, lưng gù hoặc cơ bắp méo mó - như một lời nhắc nhở về sự biến đổi không ngừng của cơ thể dưới tác động của thời trang và xã hội.

Banner Full Width
Banner Full Width

Khi cơ thể trở thành vật liệu để sáng tạo

Điều khiến show diễn này trở nên đáng nhớ không chỉ là sự xung đột thị giác, mà còn là cách nó đặt ra câu hỏi về đường nét cơ thể và giới tính. Từ những chiếc áo khoác bóng chày mang hơi thở đường phố Mỹ, đến quần jeans với thiết kế “lưng trần” táo bạo, tất cả đều phản ánh một cách tiếp cận hoàn toàn mới đối với thời trang. Trong số đó, nổi bật là hình ảnh người mẫu Argentina Mica Argañaraz khoác lên mình một bộ trang phục với cơ bụng sáu múi cường điệu, trong khi một người mẫu khác xuất hiện với bộ ngực silicon - như thể cơ thể chỉ là một dạng vật liệu có thể "điêu khắc" và biến đổi theo ý muốn.

 
 
 
 
 
Xem bài viết này trên Instagram
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 

Bài viết do Duran Lantink (@duranlantinkyo) chia sẻ

“Tôi thích miêu tả phụ nữ như những anh hùng, và tôi tin rằng mọi người đều có quyền tự do sáng tạo bản sắc riêng của mình mà không bị ràng buộc bởi bất kỳ quy chuẩn nào.” Duran Lantink chia sẻ về tinh thần của bộ sưu tập.

Show diễn Thu/Đông 2025 của Duran Lantink không chỉ là một trò chơi thị giác hay một tuyên ngôn gây sốc. Nó là một lời khẳng định về sự tự do của cơ thể, về cách thời trang có thể được sử dụng để thách thức và tái định nghĩa danh tính cá nhân. Khi những ranh giới truyền thống ngày càng bị xóa nhòa, Lantink đã chứng minh rằng thời trang không chỉ là quần áo - nó là một công cụ quyền lực để phản ánh, đấu tranh và thay đổi nhận thức xã hội.

Và khi màn trình diễn khép lại, câu hỏi vẫn còn đó: Chúng ta có thật sự hiểu rõ bản thân mình khi không còn những định nghĩa cũ để bám víu? Hay chúng ta vẫn đang tìm kiếm một ngôn ngữ mới để kể câu chuyện về chính mình?

Bình luận